Một gia đình nọ có bốn người, hai vợ chồng và 2 thằng con trai. Thắng lớn năm nay vừa tốt nghiệp Đại Học và chuẩn bị đi kiếm việc làm còn thằng nhỏ thì mới học lớp 5. Chuyện xảy ra vào một ngày mùa hè đẹp trời buổi sáng nhưng âm u vào buổi chiều và mát mẻ vào buổi tối. Nhưng có mát mẻ hay không thì còn phải bàn sau cuộc “chiến tranh lạnh” xảy ra dưới đây.
Như thường lệ, sau khi cả gia đình ăn cơm xong vào lúc bảy giờ tối, họ ngồi lại với nhau để cùng xem một chương trình nào đó trên tivi. Có thể là gameshow, chương trình ca nhạc, phim hành động trên kênh truyền hình cáp AXN (mặc dù khi coi chẳng ai hiểu gì vì kênh này phụ đề lúc có lúc không, nhưng cái quan trọng là nó đã đáp ứng được cái tiêu chí: Phim … hành …. động) hoặc đôi khi cũng có thể là những chương trình quảng cáo dài hơi.
Những tiết mục quảng cáo tựa như: “Sữa bò cô gái Hà Lan nguyên chất 100% – chúng tôi là những con bò … nguyên chất 100%, trăm phần trăm là cái 100%”, “Tide trắng sạch – ngạc nhiên chưa”, “Trà thảo mộc, Đót-tơ Thanh – thanh lộc cơ thể, không lo bị … cúm”, “Bạn có tin vào một loại dầu gội đầu có thể loại bỏ sạch gàu một trăm phần trăm chỉ sau một lần gội không? – hãy dùng thử hết-đèn-soi-luôn (Head & Shoulders).. vân vân và vân vân v..v
Không hiểu sao nó lại có sức cuốn hút mãnh liệt với cái gia đình này. Coi đến nỗi họ có thể thuộc lòng từng câu chữ trong những đoạn quảng cáo ấy. Điều này thì tui cũng không lý giải được. Haizz (thở dài), chuyện cũng bắt đầu từ đây mà ra, ý tui đang nói là cái tivi.
– “Hôm nay có đá banh hay lắm ba má ơi, đội Bờ-ra-xin (Brasil) đá với đội Úc. Ba má coi chung với con cho vui nha” – thằng lớn quay sang chỗ ba má nó đang ngồi vừa nói vừa hớn hở.
– “Dẹp mày, suốt ngày banh với bóng, tao coi phim Việt Nam rồi”– má nó lên giọng.
– Ba nó cũng “thêm” vào: “Tưởng trận gì hay ho, Bờ-ra-xin đá với Úc mà cũng coi. Khỏi coi tao cũng biết Bờ-ra-xin thắng 5.0, thằng Úc mang về nguyên rổ banh bán dze chai”.
– “Trời, nói như ba, ai cũng biết trước kết quả rồi thì người ta coi bóng đá làm chi nữa. Mấy thằng cá độ trước trận đấu, chỉ cần ôm một cục tiền đặt cược, sau trận đấu mang về một núi tiền. Chẳng mấy chốc, thằng nào cũng thành đại gia. Bóng đá luôn chứa đựng những điều bất ngờ và hấp dẫn, lôi cuốn người xem đến tận phút chín mươi của trận đấu, huống hồ chi đây là trận tứ kết, lạng quạng đá pen-na-ti 11 mét không chừng” – thằng lớn bức xúc
–“Mày đang thuyết giáo tao đó hả” – ba nó quát
– “Không, con chỉ nói sự thật thôi mà” – nó chùn giọng rồi đột nhiên tăng volume qua má nó: “Còn má nữa, phải phim Việt Nam của má có thằng đẹp trai, cao to yêu thầm con nhỏ kia đang học kinh tế không? Hôm qua con mới xem trên mạng, người ta nói nhỏ này sau này chịu yêu thằng này nhưng mà vì nhỏ này ghen bóng ghen gió dữ quá nên thằng này đâm chán, bỏ luôn. Cuối cùng, nhỏ này nảy ra ý định phải dạy thằng này một bài học cho ra lẽ. Phim tằm xàm bá láp (nhảm nhí) vậy mà má cũng coi”
– “Wow! Hấp dẫn dzậy sao, vậy tao càng phải coi nhỏ này trả thù thằng đó thế nào chớ” – má nó khoái chí reo lên.
– Trời &*%^# – nó vò đầu bứt tóc, rồi lại cũng giảm volume: “Thôi mà má, mai má coi lại đi, đá banh mà coi lại thì còn gì là hấp dẫn nữa, nha má, cho coi coi nha, mai con chở má đi siêu thị, ok má ha”.
Không để cho bà vợ lên tiếng, ông chồng đã nhanh nhảu “nhảy vào họng”: “Siêu thị, siêu thiếc cái gì, tôi coi thời sự, không có đá banh, đá bóng, phim Việt, phim Tào gì hết”
– “Ủa, thời sự có gì hay hả ba”– thằng lớn trố mắt nhìn ba nó nói
– “Coi để biết tình hình chiến sự nước nhà dạo này ra sao chử mảy, mày không thấy nó đang loạn cào cào lên đó sao? cúm heo, cúm lợn, kẹt xe, lũ lụt, bão giá, bạo lực học đường, giết người không chớp mắt v..v Tao coi mấy thằng cha quản lý mấy ổng đã có kế sách gì khắc phục chưa. Rõ khổ với mấy bác”.
– “Tưởng chuyện gì, ăn cơm nhà lo chuyện thiên hạ” – bà vợ tay đập xuống đùi một cái bốp, vừa nói vừa cười ngặt nghẽo” – thằng lớn được dịp hùa theo: “Tưởng chuyện gì, ba vào phòng con mở máy tính con lên mạng mà xem, tin nhanh cập nhật đến từng phút giây.”
– “Phòng mày hôi như cú, tỷ năm không quét dọn, đồ đạc để bừa bãi như cái bãi rác, nghĩ sao kêu tao dzô đó? Nói tóm lại là hai má con bà đi ngủ, để tôi coi thời sự, nghe rõ chưa ?” – ba nó phán như đinh đóng cột
– “Rõ cái đầu ông, ông đi ngủ thì có” – bà vợ trả treo
– Thằng nhỏ giờ mới lên tiếng được một câu: “Thôi ba má và anh hai nhường cho con coi … SIÊU NHÂN GAO đi, siêu nhân Gao đại chiến quái vật ngoài hành tinh trên HTV3 hay lắm” – nó quay sang thằng lớn rồi ngoảnh đầu lại nói tiếp với ba má nó: “Một tuần chiếu có một ngày à ba má, không có chiếu lại đâu, cho con coi nha” – mặt nó xụp xuống như cái bánh bao, nói giọng ê a nhựa nhựa như tha thiết cầu xin. Nhưng dĩ nhiên là nó không được chấp nhận và dù gì tiếng nói của nó trong cái nhà này cũng không có giá trị
Ba nó vừa lên tiếng: “Thôi! mai tao mua …” (nguyên văn ỗng định nói có lẽ là: “Thôi! mai tao mua cho mày nguyên bộ đĩa về tha hồ mà xem, ở ngoài tiệm nó bán thiếu cha gì, rẻ rề …”) , chưa nói dứt câu thì bỗng nhiên một tiếng động lớn phát ra ….
…
…
…
PHỤPPPPPPPPPPPPPPP
– Không gian bỗng trở nên im ắng lạ thường, có thể nghe rõ mồn một tiếng con muỗi vừa bay ngang qua tai hay tiếng thở hổn hển của một “cặp vợ chồng kiến” đang “giở trò” ân ái dưới chân. Không gian tĩnh lặng được đúng bốn giây thì đến giây thứ năm nó đã bị phá tan bởi giọng nói như sét đánh vào tai từ thằng lớn:
– ROAI …………..OOOOOỒI! HIỂU LUÔN
…
…
…
– Má nó đốc thêm vào : “RỒI! XONG PHIM TAO LUÔN”
…
…
– Tới lượt ba nó : “TRỜI Ạ! CÚP ĐIỆN HOÀI DZẬY MẤY BA”
– “Đó, giờ thì khỏi coi thời sự cũng biết mấy cha quản lý mà ông quan tâm làm ăn ra sao rồi hen” – bà vợ được dịp lên giọng.
– Ông chồng chán nản bật hộp quẹt (bật lửa) đi kiếm cái đèn sạc, thằng lớn cũng buông mình trên ghế salon trên tay cầm cái quạt giấy, vừa nằm vừa quạt. Chỉ có thằng nhóc là hí hửng lấy cái đèn tia laser ba nó mới tặng hôm sinh nhật rọi cái đốm đỏ tròn tròn nhỏ nhỏ lên trần nhà dụ khị mấy con thằn lằn ham ăn.